Thứ Hai, 13 tháng 3, 2017

Không thể chia tay vì quá hợp nhau 'chuyện ấy'

Mặc dù không thể chấp nhận được chuyện anh đang yêu tôi mà buông lời ong bướm với người khác, nhưng tôi không thể dứt ra khỏi anh, chỉ bởi... chúng tôi quá hòa hợp nhau "chuyện ấy".

Chúng tôi chính thức yêu nhau được 3 tháng thì anh đã cho tôi ăn trái cấm, một cách tự nhiên, tự nguyện và đầy thỏa mãn. Anh là mối tình đầu tiên của tôi, nhưng tôi thì là mối tình thứ n của anh. Cũng bởi sự chân thành của anh nên tôi không gợn nghĩ gì về việc cho - nhận. Quan điểm của tôi cũng khá thoải mái trong việc trao gửi cái ngàn vàng, bởi tôi tin tưởng vào tình yêu nơi anh. 
Anh là người con trai đầu tiên được ôm hôn tôi, chạm vào những phần cơ thể nhạy cảm của tôi. Những lần ôm hôn nhau đầy đam mê giữa đêm thanh vắng nơi đầu ngõ dường như không đủ để thỏa mãn nhau, anh lên kế hoạch lãng mạn để tôi trải nghiệm lần "yêu" đầu tiên tại một khu nghỉ dưỡng trên núi vào một cuối tuần. Đó cũng là lần đi chơi riêng đầu tiên của chúng tôi với nhau.
Khong the chia tay vi qua hop nhau 'chuyen ay'
Ảnh minh họa.
Trong lúc đợi tôi tắm rửa, anh xếp cánh hoa hồng lên giường thành hình trái tim, thắp nến lung linh trên bàn, và tôi đã có lần đầu tiên đáng nhớ với người tôi yêu. Anh nhẹ nhàng, tinh tế và chiều chuộng tôi hết mực. Những lần "yêu" sau đó diễn ra nồng cháy hơn, nhờ có anh mà tôi dần khám phá ra cơ thể mình, thì ra, tôi cũng thuộc dạng "khỏe sex" (theo lời anh). Cảm xúc thăng hoa chúng tôi trao nhau là những cung bậc khó tả, tôi không biết phải diễn tả ra sao, chỉ biết rằng, sau mỗi lần "yêu" nhau, tình cảm của chúng tôi càng thêm khăng khít.
Anh là người kỹ tính, lại hay giận dỗi kiểu trẻ con, còn tôi thì hay để bụng những chuyện lặt vặt nên không ít lần chúng tôi giận hờn, cãi vã, thậm chí là chia tay. Nhưng cũng chẳng được mấy lúc vì cứ hai ba hôm không gặp, cả tôi và anh đều cảm thấy nhớ nhung. Kiểu bện hơi nhau, thiếu thốn "chuyện ấy" không chịu được nên lại làm hòa, lại quấn quýt.
Khong the chia tay vi qua hop nhau 'chuyen ay'
Ảnh minh họa.
Yêu nhau được hơn một năm thì anh dẫn tôi về ra mắt bố mẹ. Gia đình anh khá cơ bản, nề nếp nên khi thấy tôi có phần ngoan hiền, xuất thân trong gia đình cũng môn đăng hộ đối nên bố mẹ anh khá hài lòng. Về ra mắt được mấy hôm thì thấy anh bàn chuyện cưới xin tôi.
Về phía gia đình tôi, bố mẹ tôi biết chuyện cũng khá ủng hộ. Dù sao tôi cũng công việc ổn định, đã đến lúc lập gia đình, tuy hơi sớm nhưng anh cũng ổn định rồi, lại hơn tôi 3 tuổi, lấy nhau sớm thì ổn định sớm nên chẳng có lý do gì để bố mẹ tôi phản đối cả. 
Được hai bên gia đình ủng hộ, chúng tôi cũng lên kế hoạch cho ngày chung đôi dự kiến sẽ diễn ra vào cuối năm nay. Hai tháng trước tôi cũng dọn về ở chung với anh cho tiết kiệm tiền thuê trọ. Anh vẫn quấn quýt yêu thương tôi như ngày mới yêu nên tôi không hề mảy may nghi ngờ gì.
Khong the chia tay vi qua hop nhau 'chuyen ay'
Ảnh minh họa.
Thế rồi, một cách vô tình, tôi phát hiện anh đang tán tỉnh một em sinh viên trên facebook. Những dòng tin nhắn tán tỉnh ong bướm kia khiến tôi rụng rời, điên đảo, trong lòng không thôi nghĩ vì sao anh vẫn yêu thương tôi nhưng lại đi "thả thính" với người con gái khác. Phải chăng anh có thói trăng hoa mà lâu nay tôi không hề hay biết gì.
Tôi chụp ảnh lại làm bằng chứng và nói chuyện thẳng thắn với anh. Anh thừa nhận vì bị bạn thách thức tán đổ cô bé kia nên mới làm như vậy, anh xin lỗi và nói sẽ dừng lại, không tái phạm nữa. Nhưng tôi vốn đa nghi nên không tin được. Tôi nhất quyết chia tay anh, dọn ra ở riêng.
Được hơn một tuần, sau bao lần anh thổn thức van lơn, tôi mềm lòng tha thứ cho anh, dọn trở về nhà. Và cũng như mọi lần, anh dùng "chuyện ấy" để làm tôi thỏa mãn, xoa dịu tôi.
Tôi băn khoăn không biết mình có bị lụy tình hay mù quáng quá không nữa. Mặc dù vẫn tin yêu anh, nhưng lúc nào tôi cũng lăn tăn tự hỏi, liệu mình si mê anh quá như thế, và cứ có chuyện là giải quyết với nhau bằng sex như thế, sau này có phải hối hận muộn màng?...
 Theo Emdep
Bạn có thể xem thêm: 

Câu chuyện đầy đau đớn của cô gái sinh ra không có âm đạo

"Tôi phải chạy máy giãn nở mỗi ngày 8 tiếng đến mức âm đạo bầm dập và chảy máu chỉ để có thể trở thành người phụ nữ bình thường."

*Câu chuyện được cô gái Tasha Bishop, 20 tuổi kể lại...
Khi lên 9 tuổi, tôi nhớ đã nghe các bạn kể về lần đầu có kinh nguyệt. Trong khi bạn bè đã bắt đầu trổ ngực thì tôi không thấy có động tĩnh gì. Khi bạn bè hỏi tôi đã có kinh nguyệt chưa, vì quá xấu hổ và áp lực mà tôi đã nói dối. Nhưng lời nói dối không dừng lại ở đó. Tôi thậm chí còn nói với mẹ rằng mình đã hành kinh. Và đến giờ nhìn lại, tôi thấy rằng mình thật ngu ngốc. 

Hai năm sau, tôi 15 tuổi và kì kinh nguyệt vẫn chưa đến. Đó là điều lúc nào cũng choán tâm trí của tôi khi hàng tháng lại phải nói dối và lén lút thủ tiêu đống băng vệ sinh không hề được sử dụng. Cho đến một ngày, tôi đã thú nhận tất cả. Trong khi tôi sợ mẹ sẽ tức giận về tất cả những chiếc băng vệ sinh bị lãng phí thì thực tế mẹ chỉ buồn cười là tôi đã nói dối. Mẹ chỉ bảo chắc không có vấn đề gì lớn mà có lẽ chỉ là do tôi phát triển muộn.

Nhưng một năm sau, khi tôi vẫn chưa hành kinh thì mẹ bắt đầu sốt ruột. Tôi bắt đầu hoảng sợ và nghĩ rằng mình không phải là một người con gái thực sự. Vì vậy, hai mẹ con đã đến gặp bác sĩ, và sau nhiều lần thăm khám, tôi đã được cho đi siêu âm và đến lúc này mọi người mới nhận ra điều bất thường.

 
cau chuyen day dau don cua co gai sinh ra khong co am dao - 1

Vẻ ngoài rạng rỡ, ít ai biết  Tasha Bishop lại có một cơ thể không hoàn chỉnh.

Tôi đã được sinh ra không có tử cung, không có cổ tử cung, một buồng trứng và chỉ một phần âm đạo. "Cháu dường như không có bất cứ thứ gì bên trong," bác sĩ nói. Đó là một cách không nhạy cảm khi nói với tôi rằng tôi đã được sinh ra không có tử cung, không có cổ tử cung, chỉ có một buồng trứng và một âm đạo trông bình thường bên ngoài, nhưng không có tác dụng gì bên trong. 

Các bác sĩ đã làm rất nhiều xét nghiệm, thậm chí là cả một bài kiểm tra nội tiết tố để kiểm tra xem tôi có thực sự là phụ nữ. Cuối cùng, tôi được chẩn đoán mắc bệnh Mayer Rokitansky Küster Hauser Syndrome (MRKH), một căn bệnh hiếm gặp do một vấn đề phát triển trong dạ con. 

Ở độ tuổi 16, tôi thấy chới với khi không hiểu mình là nam hay nữ. Câu hỏi: "Liệu tôi có phải là phụ nữ khi không thể quan hệ tình dục bình thường và không thể có con?" lúc nào cũng choán hết tâm trí. Nếu tôi muốn làm chuyện đó, tôi cần phải trải qua "quá trình làm giãn cơ" rất hại sức khỏe và đau đớn.

Tôi đã tránh né làm quen với các bạn trai vì nghĩ rằng mình không hoàn chỉnh. Cho đến một ngày, tôi gặp được tình yêu của đời mình và không thể cưỡng lại được tình cảm đó. Sau hai tháng hẹn hò, khi chuyện ấy được đề cập, tôi đã phải lấy hết can đảm để kể với anh ấy sự thật. Thật tuyệt vời anh ấy không hề do dự mà tỏ ra sẽ vẫn ở cạnh tôi. 

 
cau chuyen day dau don cua co gai sinh ra khong co am dao - 2
Chúng tôi đã ở bên nhau khoảng một năm trước khi tôi tới bệnh viện Queen Charlotte ở London để điều trị giãn nở. Khi 18 tuổi, tôi phải thường xuyên ở bệnh viện chạy máy làm giãn 8 giờ mỗi ngày. Chiếc máy giãn nở ban đầy sẽ chỉ bé bằng một nửa cây bút, rồi sẽ to dần cho đến khi bằng kích thước của dương vật bình thường. Khi đó, bạn sẽ "tạo ra" một âm đạo đủ để làm chuyện ấy. Tôi phải bôi một thứ gel khủng khiếp để gây tê mọi thứ bởi vì nó rất đau đớn.  Mỗi ngày 8 tiếng rất dài, đau đớn và kinh khủng.

Âm đạo bị bầm, chảy máu và thô ráp. Nhưng điều tồi tệ nhất là bạn không thể dừng lại. Và rồi ngày hôm sau lại phải tiếp tục. Giống như việc ngày hôm sau bạn lại chọc ngoáy vào vết thương ngày hôm qua và phải tự chính mình làm việc đó. Không người bạn hay người thân nào biết rằng tôi đang ở trong bệnh viện trải qua tất cả những đau đớn này chỉ để có thể trở thành người phụ nữ bình thường.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày mà tôi mặc một chiếc quần lót sexy đứng trước gương và cảm thấy chưa bao giờ tự tin đến vậy. Lần đầu tiên của tôi hoàn toàn tuyệt vời khi người yêu nâng niu và trân trọng từng khoảnh khắc. 

Đến nay, tôi vẫn phải sử dụng máy làm giãn nở thường xuyên. Âm đạo của tôi giống như một bó cơ, về cơ bản, và nếu tôi không "tập thể dục" nó thường xuyên, nó sẽ trở lại như trước đây.

Về việc mang thai, tôi cảm thấy may mắn vì mình không phải chịu quá nhiều áp lực. Dù không thể làm mẹ thực sự, nhưng tôi vẫn có nhiều biện pháp khác để có đứa con của mình.

Theo Ngọc Trâm (Dịch từ Cosmo)
Bạn có thể xem thêm: