Thứ Hai, 16 tháng 1, 2017

Yêu 3 tháng, anh thẳng thừng: “Anh không lấy vợ thất tiết đâu, em có còn không?”

Tôi sững sờ khi nghe những lời người đàn ông ấy thốt ra sau 3 tháng yêu nhau. Tôi không phải loại gái hư hỏng nhưng tôi thấy ghê sợ sự ích kỉ và lạnh lùng của anh.

27 tuổi, tôi có thể tự hào vỗ ngực nhận mình là gái ngoan. Tôi từng trải qua 2 mối tình. Một, thời còn đi học, ngây thơ, trong sáng. Hai là chuyện tình sinh viên, yêu cho tới tận khi ra trường ,vì điều kiện quá xa xôi nên hai đứa chia tay. Mặc dù vậy, đến giờ tôi vẫn còn giữ được điều quý giá nhất của đời con gái cho người đàn ông mình sẽ gọi là chồng sau này.
Tôi không đánh giá, chê bai những cô gái nhẹ dạ trao đi cái ngàn vàng. Là phụ nữ, tôi hiểu vì họ quá yêu, quá tin nên mới như vậy.

Tôi thật lòng thương thay cho những người chỉ vì trót dại trao đi đời con gái mà sau này bước vào hôn nhân không gặp được người chồng tử tế, biết thông cảm, để rồi bị anh ta đay nghiến, hành hạ.

 
yeu 3 thang, anh thang thung: “anh khong lay vo that tiet dau, em co con khong?” - 1
Tôi thật lòng thương thay cho những người chỉ vì trót dại trao đi đời con gái mà sau này bước vào hôn nhân không gặp được người chồng tử tế, biết thông cảm, để rồi bị anh ta đay nghiến, hành hạ. (Ảnh minh họa)

Kể từ sau khi chia tay mối tình thứ 2, tôi tập trung vào làm việc, ổn định sự nghiệp, kiếm tiền… Tôi chưa yêu thêm ai nữa cho tới khi gặp anh. Thực ra chuyện của chúng tôi là do có người quen mai mối. Tôi cũng không ngại gì chuyện tình yêu dắt mối bởi nếu đã là duyên số, tự tìm đến với nhau hay đượcgiới thiệu cũng chẳng khác gì nhau.

Quả thật, khi gặp anh, tôi thấy hợp rất nhiều điều. Thứ nhất là nhà chúng tôi gần nhau, điều này sẽ tránh được trở ngại xa xôi như mối tình trước mà tôi phải buông bỏ. Hơn nữa anh cũng chững chạc, hơn tôi 6 tuổi, có công việc ổn định, thu nhập khá… Tôi không phải là cô gái mới lớn để ôm ấp mộng tình yêu lãng mạn. Với tôi, hôn nhân muốn bền vững thì phải có những nền tảng cơ bản để đảm bảo hạnh phúc. Vì thế, anh thực sự là một người lí tưởng để tôi lấy làm chồng.

Tình yêu của chúng tôi bắt đầu khá nhanh vì hai đứa rất hợp nhau. Sau khoảng hơn 1 tháng quen nhau, chúng tôi chính thức yêu. Đến giờ là yêu nhau được 3 tháng rồi. Theo dự tính, chúng tôi định tháng 8 sang năm sẽ cưới. Chừng đó là vừa đủ để tìm hiểu về nhau và lo liệu cho đám cưới. Nhưng rồi một chuyện đã xảy ra làm tôi phải suy nghĩ.

 
yeu 3 thang, anh thang thung: “anh khong lay vo that tiet dau, em co con khong?” - 2
Theo dự tính, chúng tôi định tháng 8 sang năm sẽ cưới. Chừng đó là vừa đủ để tìm hiểu về nhau và lo liệu cho đám cưới. Nhưng rồi một chuyện đã xảy ra làm tôi phải suy nghĩ. (Ảnh minh họa)

Hôm đó, là sinh nhật tôi, anh tới chơi. Trời lạnh, hai đứa lên giường đắp chăn chung và trò chuyện, tâm sự. Anh thẳng thừng hỏi tôi một câu làm tôi chết lặng: “Mất lòng trước được lòng sau, anh cứ nói thẳng nhé. Anh không bao giờ chấp nhận lấy vợ mất trinh, thất tiết. Thế nên để khỏi mất thời gian, em cứ nói thật, em có còn trong trắng không? 

Nếu còn chúng mình yêu tiếp, anh nhất định sẽ cưới em, không để em khổ. Gia đình anh đủ điều kiện để mang đến cho em cuộc sống sung sướng. Nhưng nếu như em đã trao cái đó cho người khác thì anh xin lỗi, mặc dù chúng mình rất hợp nhau nhưng anh không thể nào yêu tiếp đâu, vì có yêu thì anh cũng không cưới”.

Tôi nghe xong mà choáng váng. Thời đại nào rồi mà còn có người đàn ông gia trưởng, ích kỉ và tàn nhẫn như thế. Cái thứ màng sinh học đó chẳng lẽ lại quan trọng đến vậy ư? Tôi không phải cô gái thất tiết, tôi đáp ứng được điều kiện của anh ta nhưng tôi cứ có cảm giác nếu vậy thì anh ta lấy tôi chỉ vì cái đó chứ không phải vì tình yêu. Bởi nếu yêu thật lòng anh ta sẽ không màng những điều khác. Đằng này, anh ta sẵn sàng dứt bỏ nếu như tôi không còn trinh nguyên, vậy rốt cục, thứ mà anh ta muốn cưới đâu phải tôi.

 
yeu 3 thang, anh thang thung: “anh khong lay vo that tiet dau, em co con khong?” - 3
Tôi cứ băn khoăn có phải mình nhạy cảm quá không, tại sao không nghĩ thoáng ra, miễn là tôi đủ điều kiện như anh mong đợi, chúng tôi lại hợp nhau thì tại sao không cưới mà phải đắn đo nhiều đến vậy? (Ảnh minh họa)

Từ hôm đó đến nay, tôi nhìn anh bằng ánh mắt khác hẳn. Anh không còn đáng để tôi tôn trọng nữa. Tôi cứ băn khoăn có phải mình nhạy cảm quá không, tại sao không nghĩ thoáng ra, miễn là tôi đủ điều kiện như anh mong đợi, chúng tôi lại hợp nhau thì tại sao không cưới mà phải đắn đo nhiều đến vậy?

Tôi nên trả lời anh như thế nào đây? Có nên lựa chọn anh làm chồng không hay chấm dứt?

Theo Mai Quỳnh (Khám phá)
Bạn có thể xem thêm: 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét